Thứ Hai, 31 tháng 8, 2009
Thứ Tư, 26 tháng 8, 2009
Quan tâm
Hôm qua Chuột Chí đã biết thể hiện quan tâm đến người khác rồi!
Ông bà nội kể: Ở nhà Chuột Chí thấy ông ngồi ghế, tay cầm kính ra dáng đang làm việc, thế là em lại gần. Cầm kính ông dúi lên mắt, cầm bút dúi vào tay phải của ông, nhấc điện thoại dúi vào tay trái của ông rồi bấm số! Sau đó Chuột Chí yên tâm quay đi chơi; lát sau quay lại nhìn ông xem đã làm việc chưa.?
Bố Trung thì chứng kiến hôm trước bà ngoại sang trông, Chuột Chí dúi ống nghe điện thoại lên tai bà, tay thì bấm số!
Thứ Năm, 13 tháng 8, 2009
Đại ca cắt tóc
Từ dạo tròn 1 tuổi đến giờ, Đại Ca khôn thêm bao nhiêu. Cắt tóc xong trông rõ "đầu gấu hiền" .
--------------------------------------------------------------------------
Em biết làm cho ếch xanh kêu rồi này, biết đi 10-15 bước rồi, biết đánh đu lên thành cũi co chân lên, biết đòi mâm đòi bà hát cho nghe. Cứ hết bài là em lại "è è.." giục hát tiếp. Bố hát thì em lại có vẻ không thích lắm. Bố chỉ được tín nhiệm giao mỗi việc bế Đại Ca ra Gò Ông Quang Trung chơi thôi.
Đại ca ơi Đại Ca ! Mâm và bố Trung yêu Đại Ca lắm. Chỉ mong con luôn mạnh khỏe và ngoan ngoãn thôi Cu Thỏi ạ!
--------------------------------------------------------------------------------------------
--------------------------------------------------------------------------
Thứ Ba, 11 tháng 8, 2009
Đầu mới
Chuột Chí bị sốt 3-4 ngày trông tội quá ! Cứ thỉu hết cả người đi. Cả nhà lại bị cảm cúm nữa chứ; bố thì phải cách ly, ông thì bị lây bố, bà cũng khặc khừ. Em Chuột toàn lủi thủi chơi 1 mình. Chẳng được xuống đường chơi, chỉ còn mỗi thỉnh thoảng ti mẹ là vui.
Thấy em sốt nóng, cứ đưa tay gãi đầu suốt, mẹ sợ em bị trốc đầu, thế là kéo em ra cắt tóc ! Lần đầu tiên em cắt tóc mà em rất ngan ! Không cọ quạy, để mẹ cắt bằng kéo đàng hoàng.
Bố ở nhà cả thứ 2 nữa nhưng cách ly bên "địa ngục" không được sang bên "thiên đường" với em nên nhớ quá, cứ thấy vắng vắng. Em Chuột cắt tóc trông không đẹp bằng để tóc. Đang xoăn tít, đen nhánh kiểu đại ca bây giờ cứ trọc trọc, sọc dừa trông Đại ca mất oai, như nhỏ đi vài tháng tuổi.
Một cảnh lạ nữa là bà đeo khẩu trang ru Chuột Chí ngủ. Cả nhà cúm nhẹ nên ai sang phòng em cũng phải đeo khẩu trang loại "chống H1N1" xanh lè tròn tròn. Chuột Chí buồn ngủ là "e è" đòi ôm cổ bà, rồi thì "e è" đòi bà hát ru, nhìn, rồi giơ tay túm khẩu trang của bà kéo ra ! Bà cơ!, chứ không tròn tròn xanh xanh thế này...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)